Xe lịch sử hay xe “gốc” xe “lộc”... Là những chiếc xe được chủ xe mua đầu tiên và những chiếc xe này đã giúp họ ăn nên làm ra. Xe lịch sử được các chủ xe coi như báu vật, vừa hoài niệm và với một số người còn là tâm linh. Với các giá trị vô giá như vậy nên hầu như những ai còn giữ lại được những chiếc xe đầu tiên này thì đều rất trân trọng, nâng niu và tìm mọi cách để nó giữ được như nguyên mẫu, cho dù phải bỏ ra rất nhiều tiền.

Mới đây, trong một lần tiếp một khách hàng là Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc một công ty, chuyện dông dài một hồi về thị trường, về tình hình kinh tế tương lai... Khi nói đến chủ đề xe, tôi thấy mắt anh sáng lên, nói say sưa về xe. Cảm nhận của tôi về anh là một người say mê, yêu xe đắm đuối. Chợt như trùng xuống, anh ấy tâm sự.

- Mình có một chiếc xe “gốc” rất quý và muốn thay thế hết linh kiện phụ tùng cho nó.

- Xe của anh là xe gì?

- Xe của mình là chiếc Toyota Camry 3.0 đời 1992. Lúc này mình mới hiểu anh ấy nói “gốc” là nói về chiếc xe đầu tiên anh ấy mua, có thể nói là chiếc xe đầu tiên trong đời.

- Chà chà, xe anh hay đấy. Tình trạng xe bây giờ thế nào ạ?

- Ờ, thì nó vẫn chạy tốt, nhưng mình muốn thay thế tất cả những gì tốt nhất có thể cho nó vì nó là xe kỷ niệm, vô giá với mình.

Thế là anh ấy kể về lai lịch chiếc xe, khi ấy, khi mà cả xã hội gần như chỉ rặt Lada, Volga, rất hiếm có những chiếc xe “xịn” như chiếc xe của anh ấy. Thời ấy gắn từ “xịn” cho những chiếc xe của Nhật, Đức... Cũng chẳng sai, vì so với những chiếc xe Lada, Volga thì những xe như Toyoa Camry, Nissan Bluebird như là “tiên” so với “thị nở”.

Trần ngâm. Anh ấy kể.

- Lúc đó, mua chiếc xe mình có thể mua được vài ba cái nhà mặt phố lớn ở Hà Nội, thế nên chiếc xe như một báu vật, quý lắm. Nó vừa tô điểm cho danh giá, vừa là tài sản đảm bảo. Mình cũng không biết mô tả bằng ngôn ngữ thế nào, chỉ nhớ cảm xúc là thật tuyệt với.

Anh tiếp: ngày đó những chiếc xe xịn rất khó tìm chỗ sửa chữa, làm chủ các công nghệ khi ấy chỉ có thợ miền Nam thôi. Nhưng may là còn có người sửa, chứ không phải cho xe lên tàu chở vào Sài Gòn. Nghĩ lại, bây giờ mới biết, ngày ấy xe của mình cũng được nhiều tốp thợ vừa sửa vừa làm đồ thí nghiệm. Nói đến đây, anh cười lên như thỏa mãn (còn tiếp).